⛤ Cuối cùng cũng bị phản phệ, một mũi tên xé gió và cuộc trò chuyện đêm khuya ⛤
Con vẹt lập tức như được tiêm máu gà, vỗ cánh đứng lên, há chiếc mỏ cong màu vàng ra lập tức phun ra một tràng lời tố cáo giống hệt con người: “Thu Thu! Thu Thu! Nói với ông ấy đi! Tôi là vẹt nuôi trong nhà! Không phải vẹt hoang dã!”
Cụ ông kinh ngạc: “Cái này...cháu quen con vẹt này à?”
Nhung Thu ngượng ngùng bịt miệng con chim lại, cười gượng lùi về sau hai bước: “Hình như là quen ạ? Ông ơi cháu ra kia xem con vật nhỏ này một chút ạ...”
Nhung Thu vội vàng dẫn con vẹt chạy mất.
Cô thò tay vào trong túi cởi dây thừng buộc ở chân con vẹt, cởi cả sợi chỉ nhỏ trên cánh nó, gõ mấy cái lên đầu nhỏ của con vẹt: “Tiểu Trịnh Tử! Sao cậu lại ở đây?!”
“Tôi nhớ không nhầm thì chỗ này cách nhà hơn năm nghìn cây số đấy nhé?! Cậu mất tích hơn mười ngày nay, không phải là chạy thẳng đến thảo nguyên đấy chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play