Nhìn thấy những người dân du mục đang gõ cửa từng lều một phía sau, Nhung Thu cuối cùng cũng yên tâm hơn một chút, cô thở hổn hển vài hơi, kéo tay Tần Túc chạy về, nói nhanh: “Thảo nguyên ngập nước rồi, bây giờ mưa vẫn chưa ngừng, mực nước dâng lên rất nhanh, tình hình rất tệ, có khả năng nơi này sẽ bị nhấn chìm. Lát nữa phải di chuyển đến sườn núi cao, anh Tần, anh Quan, hai anh hãy mau thu dọn đồ đạc, lập tức tập trung ở phía trước.”
Tần Túc: “Được, bọn anh đi thu dọn lều và thức ăn, Thu Thu, bên em có lều dự phòng không?”
Quan Thịnh lập tức tiếp lời: “Chúng ta cần phải hành động ngay, đi thôi, quay về lấy đồ ngay.”
Mấy người lập tức chạy về lều, phân công nhau hành động.
Nhung Thu kéo tay Tần Túc: “Anh Tần, lát nữa anh xem có gì thì lấy, đồ của em ít lắm, chỉ cần lấy một ít vật dụng cần thiết là được.”
Cô vừa mở lều ra đã đối mặt với một đôi mắt sói.
Tần Túc theo bản năng đưa tay che trước mặt Nhung Thu, cau mày: “Sao nó lại ở đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play