Gió xuân thổi qua, nước hồ lạnh văng lên ướt đẫm đỉnh đầu Du Ấu Du, cơn gió thoáng qua khiến đầu nàng lạnh buốt.
Sói Trắng đứng ngay phía sau, cúi đầu nhìn thấy mái tóc ướt sũng của nàng, trông không khác gì lông sói bạc trên đầu nàng khi nãy.
Y lưỡng lự dùng móng cào vào tảng đá bên dưới, trong lòng chẳng nảy sinh suy nghĩ mơ mộng gì, chỉ là bản năng của loài sói khiến y nhìn đám lông ướt nhẹp đó liền muốn liếm cho nó khô.
Nhưng trước khi Sói Trắng kịp hành động, Du Ấu Du đã vận linh lực quanh thân, nhanh chóng hong khô mái tóc.
Y quên mất… họ vốn là tu sĩ, chẳng cần liếm lông để khô.
Du Ấu Du xách con cá vừa bắt được, nhảy lên bờ, ngoái đầu nhìn Sói Trắng vẫn chưa lên, nét mặt bình thản, tựa như sự ngượng ngùng khi hai người nhìn nhau vừa rồi chưa từng xảy ra.
Nàng vẫy tay gọi Sói Trắng: “Ngươi qua đây đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT