Khác với quận Đồng Hoa, quận Vân Hoa vốn có ít phàm nhân, đa số là tu sĩ. Họ đều khao khát chứng kiến cảnh phi thăng nên hiện tại quận này đều tràn ngập tu sĩ từ bốn phương tám hướng kéo đến.
Ai nấy đều muốn đến Vân Hoa Kiếm Phái để diện kiến tiền bối phi thăng, nhưng cấm trận của Vân Hoa Kiếm Phái vẫn đóng chặt, ngay cả các tông môn thân thiết như Đan Đỉnh Tông và Thiên Thuẫn Môn cũng không được phép vào.
Vì vậy, trước cổng tông môn tụ tập không ít tu sĩ từ các tông phái và gia tộc, còn các thuyết thư tiên sinh từ khắp nơi thì cầm theo truyền âm phù, sẵn sàng truyền tin ngay khi cánh cổng mở ra.
Khi Trương Hoán Nguyệt cùng đồng môn về đến tông môn thì nhìn thấy cảnh tượng tan hoang của các ngọn núi nội môn, dường như chúng đều bị thiên lôi tàn phá thành tro bụi.
Vị trưởng lão nội vụ được gọi đến lau mồ hôi trên trán, thở dài nói: “Đây là kết quả sau khi ta dẫn các đệ tử ngoại môn đến dọn dẹp lại rồi đấy.”
Trương Hoán Nguyệt dời ánh mắt khỏi đống đổ nát, nghiêm nghị hỏi: “Du sư thúc đâu? Chẳng phải người đã phi thăng...”
Vẻ mặt của vị trưởng lão nội vụ càng thêm khó xử, ông ta lắc đầu than thở: “Phi thăng thất bại rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT