Ngự Nhã Dật thì chưa rời đi. Hắn dắt theo Đạp Tuyết đang mải mê ngửi những bông hoa ngô dồng dưới đất, chậm rãi quay trở lại vân thuyền, gọi to: “Mau lên nào, ta sẽ điều khiển vân thuyền!”
Đôi mắt Tô Ý Trí sáng rực: “Ngươi cũng đi sao?”
Ngự Nhã Dật hừ lạnh, vẻ mặt đầy kiêu ngạo nhìn xuống đám người: “Nếu nói về địa vị, tổ tiên ta từng là một đại năng Phi Thăng kỳ, còn từng thúc tổ của ta là trưởng lão Hóa Thần kỳ của Ngự Thú Tông, phụ thân ta hiện tại là chưởng môn, ta còn là thiếu tông chủ. Ta chỉ cần đứng trước cửa Huyền Hồ Phái, họ cũng phải mang ghế ra cho ta ngồi!”
Thiếu tông chủ nói nghe rất oai, nhưng vẫn tiếp tục đảm đương công việc khó nhọc lái vân thuyền một cách âm thầm.
Tô Ý Trí nhanh chóng trèo lên vân thuyền, rót trà và chuẩn bị điểm tâm cho Ngự Nhã Dật. Các tu sĩ khác mỉm cười rồi cùng bước lên.
“Rời khỏi Yêu Đô rồi, dường như thiếu tông chủ đã lấy lại được sự tự tin.” Khải Nam Phong ghé sát tai Du Ấu Du thì thầm.
Du Ấu Du liếc nhìn Ngự Nhã Dật rồi lại nhìn Đạp Tuyết nằm cạnh chân hắn, đột nhiên nói: “Ngự Nhã Dật, Đạp Tuyết vừa chui vào bụi cỏ, trên người nó dính một cái cầu gai thì phải.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT