Tống Thời Khâm nhẹ nhàng vê phong thư trong tay, chậm rãi bước vào nhã gian. Lúc này, Lục Văn đã sớm thu lại sắc mặt nơi đáy mắt, chỉ nhàn nhạt nâng mí nhìn hắn.
"Tiểu tẩu tẩu nhà ngươi gửi thư đến. Ta còn thắc mắc sao vừa tới đã chạy ngay đến chỗ ta ngồi, hóa ra là chờ phong thư này."
Tống Thời Khâm nói xong, liền tùy ý đặt phong thư xuống trước mặt Lục Văn.
Ánh mắt Lục Văn thoáng lướt qua, liền nhận ra dấu niêm phong đã bị mở, vết gấp trên thư có chút nhàu nhĩ. Đáy mắt hắn lập tức trầm xuống, giọng nói không khỏi lạnh đi vài phần: "Ngươi đã xem rồi?"
Tống Thời Khâm ngẩn ra, vẻ mặt đầy khó hiểu: "Còn chưa. Khi ta nhận được, nó vốn đã như vậy. Huống hồ trước kia mỗi lần nàng gửi tin đều nhờ ta xem giúp hay sao? Hôm nay lại khẩn trương đến thế?"
Lục Văn đưa tay đoạt lấy phong thư, ánh mắt đảo qua mặt giấy một lượt rồi nghiêng người, lựa góc độ khiến Tống Thời Khâm không thể nhìn thấy nội dung bên trong.
Vừa mở thư, hắn vừa hạ giọng: "Sau này nàng có gửi thư tới, ngươi không cần xem nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT