Dưới ánh mắt thâm trầm mang nét xâm lược của Lục Văn, bóng hình Thẩm Nam Chi phản chiếu trong đôi mắt hắn dần trở nên mơ hồ.
Nàng biết hắn đang chăm chú nhìn mình, song dù có cố gắng mở to mắt, thậm chí nghiêng người về phía trước để nhìn rõ, hình dáng của hắn vẫn như ẩn như hiện, không sao nắm bắt được.
"Ngươi… ngươi vừa nói gì?" GGiọng nàng lạc đi, phảng phất men say, rõ ràng nghe không tường tận, vô thức hỏi lại như thể muốn bám víu vào thanh âm của hắn giữa cơn mê loạn.
Vừa cất lời, nàng chợt ngẩn người, bản thân cũng cảm thấy câu hỏi này có phần lạ lẫm, lại lẩm bẩm mấy câu không đầu không đuôi, rồi khẽ nghiêng đầu, cảm giác chếnh choáng dâng lên như từng đợt sóng vỗ vào tâm trí.
Bộ dáng ngơ ngẩn, như lạc vào sương mù của nàng rơi vào đáy mắt Lục Văn, khiến hắn lập tức nhận ra, nàng đã say.
Chỉ mới hai ly rượu.
Lục Văn thu lại ánh mắt, cúi đầu nhìn chén rượu còn nguyên trước mặt, nơi chóp mũi ẩn hiện hương rượu thanh ngọt, hòa lẫn với hơi thở ấm áp của nàng, tựa hồ có một tia mê hoặc lặng lẽ vương vấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT