Mãi đến khi thực sự cùng Lục Văn bước xuống thuyền, Thẩm Nam Chi vẫn chưa thể suy ngẫm ra hàm ý trong lời nói của hắn.
Rốt cuộc, hắn đã nhìn thấu tâm tư nàng, hay chỉ thuận miệng nói ra những lời kia mà hoàn toàn không mang ẩn ý sâu xa?
Chưa kịp suy nghĩ thông suốt, đám người trên thuyền đã lần lượt vây quanh nàng, ánh mắt tràn đầy cảm kích, nhiệt tình đến mức khiến nàng thoáng chốc không biết phải ứng đối ra sao.
“Thẩm cô nương, ân cứu mạng này lão phu suốt đời chẳng dám quên! Nếu không nhờ cô nương ra tay tương trợ, chỉ e lão già này khó lòng đến được Nam Hạ.”
“Những lời không may mắn thì không nhắc tới nữa, chỉ sợ làm ô uế tai ngọc của Thẩm cô nương. Chỉ là bèo nước gặp nhau, ngắn ngủi đôi ngày, vậy mà lão thân lại có diễm phúc được quen biết cô nương cùng phu quân. Ân tình này, e rằng khó lấy gì báo đáp. Ngày sau nếu có điều gì cần đến, xin cứ việc phân phó, lão Triệu ta quyết chẳng dám từ nan.”
“Thẩm cô nương quả thực không chỉ có dung mạo khuynh thành, mà tâm địa lại thiện lương, cốt cách càng thêm kiên nghị. Nữ tử Nam Hạ ta, há chẳng phải nhờ có cô nương mà thêm nở mày nở mặt?”
“Đã tới Nam Hạ, tất phải nán lại đôi ngày. Lâu rồi chưa trở về, hẳn đã vương chút hoài niệm chốn quê hương? Việc ăn mặc, đi lại, cứ để tiểu tử nhà ta thu xếp, cô nương vạn lần chớ nên khách khí.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT