Dưới ánh dương nhàn nhạt buổi sớm, hai người ngồi dưới tán cây đa già cỗi trong đình viện.
Trước mặt là bàn đá thanh lạnh, trên bàn là ấm trà nóng tỏa hơi nghi ngút, cùng vài đĩa điểm tâm ngọt tinh xảo.
Lời qua tiếng lại giữa họ không nhiều, chỉ là đôi ba câu chuyện nhỏ nhặt đời thường, tưởng chừng chẳng đáng để tâm, lại như dòng suối róc rách, đem đến một bầu không khí hài hòa khó tả.
Thẩm Nam Chi, vốn là người ít nói, nay ngồi cùng Lục Văn kỳ lạ thay, bầu không khí giữa họ chẳng hề có chút ngượng ngập. Cứ như giữa họ luôn tồn tại một sự đồng điệu ngầm, khiến cuộc trò chuyện dù không sôi nổi, cũng chẳng khi nào cạn đề tài.
Đến khi ánh chiều tà buông nhẹ, họ quyết định ngày mai gặp lại, lần này tại Tây viện để chàng dạy nàng học chữ, mở mang tri thức.
Mọi sự xem chừng rất đỗi hợp tình hợp lý, song vào buổi sớm hôm sau, trên con đường dẫn đến Tây viện, trong lòng Thẩm Nam Chi lại dâng lên chút cảm xúc khác thường.
Rõ ràng, nàng đến đây với mục đích quang minh chính đại, là để học hỏi, chỉ là càng đi sâu vào Tây viện lòng càng dấy lên một cảm giác mơ hồ khó tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT