Cánh cửa phòng dưới áp lực nặng nề của Lục Văn vẫn không thể mở ra, nhưng Thẩm Nam Chi chỉ đứng lặng tại chỗ, trong thoáng chốc, đầu óc như bị bao phủ bởi một màn sương trống rỗng.
Dù thân thể Lục Văn chưa trực tiếp chạm vào lưng nàng nhưng hơi ấm từ lồng ngực, eo và bụng hắn vẫn lan tỏa, bao trùm lấy không gian nhỏ hẹp rõ rệt đến từng tấc.
Trên người hắn chỉ khoác một lớp áo mỏng manh, dây đai bên hông từ lâu đã lỏng ra, để lộ phần da thịt săn chắc lại nóng bừng như lửa đốt.
Nếu hắn chỉ cần hơi nghiêng người về phía trước, phần da thịt ấy sẽ áp sát vào lưng nàng, xuyên qua lớp áo mỏng mà chạm đến làn da nàng, khiến nàng không khỏi rùng mình.
Thân thể Thẩm Nam Chi cứng đờ như hóa đá, môi khô khốc mãi một lúc lâu sau mới bật ra được vài từ, giọng nói mỏng manh như tơ:
“Giúp… giúp cái gì?”
Đáp lại nàng chỉ là những hơi thở dồn dập, nặng nề, tựa như một ngọn núi lửa sắp phun trào, không cách nào kìm nén. Tiếng thở của hắn, mang theo sự thống khổ lẫn mất kiểm soát khiến nàng bất giác run lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT