Năm ngày sau, ngoại ô trong nhã gian quán trà Thủy Vân.
Lục Văn khoác trường bào màu đen tuyền, một thân thanh thoát mà trầm lặng, ngồi bên cửa sổ nhìn xa xăm. 
Đôi tay thon dài như ngọc nâng chén trà nóng, hơi khói lượn lờ thoảng qua ngón tay, đôi mắt trầm mặc nhìn về phía xa. Đáy mắt hắn không gợn sóng, thần sắc bình thản như mặt nước hồ thu, tựa hồ giờ phút này chỉ muốn đắm mình trong sự thanh nhàn hiếm có, mặc thế gian cuồn cuộn ngoài kia chẳng thể quấy nhiễu.
Thế nhưng, sự tĩnh lặng ấy lại chỉ thuộc về hắn. Đối diện là một nam tử, dáng vẻ nghiêm nghị, nét mặt đầy chính khí, từ lúc bước vào đã không ngừng cất lời.  
Giọng nói của y đều đều như sóng vỗ bờ, lúc trầm lúc bổng dường như đang hết sức cố gắng thuyết phục. Tuy nhiên, đối phương hiển nhiên chẳng hề mảy may để tâm.
Sau khi nói hết một hồi, nam tử thấy Lục Văn vẫn lặng im, đôi mắt khép hờ tựa như lời mình chỉ là gió thoảng qua tai. Đối phương thoáng nhíu mày, giọng nói trở nên trầm thấp hơn:
“Ngươi cố tình nhắc nhở Từ thị, nếu bà ta bởi vậy mà sinh lòng cảnh giác, cắt đứt mối liên hệ giữa Lục Hành và Đường Đông, chẳng phải khiến chúng ta thất bại trong gang tấc hay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play