Ai biết, Thẩm Kiến Thành không hổ là con trai ruột của Từ Tú Chi, vừa nghe lời này, không lĩnh hội được ý tứ của Từ Hoa Cúc: “Nó thì buôn bán cái gì, nhưng đừng để người ta cười rớt răng!”
Từ Hoa Cúc:……
Từ Tú Chi tán dương nhìn con thứ hai một cái: “Đúng là con trai của ta, những người khác đều không hiểu gì cả.”
Từ Tú Chi tổng cộng có 350 đồng, bị Thẩm Thiên trộm một đồng, lại bị ba chị em Thẩm Thanh Nguyệt lấy đi 300, tổng cộng chỉ còn dư lại bốn mươi mấy đồng.
Cách ngày bán lương thực thu hoạch vụ thu còn mấy hôm, hiện tại chỉ như trứng chọi đá.
Từ Tú Chi kêu nhị phòng đi về trước, giữ Lưu Ngọc ở lại, nói: “Chiêu Đệ cũng đã mười chín tuổi, Lai Đệ cũng 17 tuổi rồi có gì, cô có suy nghĩ gì không?”
Đại phòng đã chia nhà, con gái trong nhà chỉ còn lại năm đứa nhà Lưu Ngọc. Lưu Ngọc là người lười biếng gian manh, việc bà ta phải làm đều để mấy đứa con gái làmlàm.
Bà ta nghe ra ý tứ của mẹ chồng, là muốn nhờ bà mối tìm nhà chồng. Lưu Ngọc nói: “Mấy đứa nhỏ gầy gò như vậy. Sợ là người ta không nhìn trúng.”
Từ Tú Chi nói: “Ta mặc kệ, ba đứa nhà lão đại đã ra ở riêng rồi, cô bồi thường cho tôi ba đứa cháu gái khác.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT