Khi Nghê Âm đi từ thư phòng ra, cô đã dập tắt hết thảy những suy nghĩ dư thừa, tiếp tục nói chuyện với ông Hạ. 
Cô vừa luyện thư pháp, vừa nói chuyện phiếm và uống trà với Hạ Trung An. Muộn một chút Hạ Hành Dữ mới họp xong rồi xuống dưới cùng bọn họ đi dạo trong sân, cho cá vàng ăn và ngắm hoa, hiếm khi được thả lỏng.
Buổi tối cô vẫn được giữ lại ở Hạ phủ dùng bữa, sau khi ăn xong đã hơn 8 giờ, sắc trời bên ngoài đã tối đen, thấy thời gian không còn sớm, cô định trở về nhà.
Lúc gần đi, cô nhìn thấy Hạ Hành Dữ đi từ trên lầu xuống, tay đang kéo khóa áo khoác, nói sẽ đưa cô về, cô sợ phiền đến anh: “Em tự ngồi xe về là được...”
“Đúng lúc anh muốn tới tập đoàn.”
Cô nhẹ giọng đáp, cũng không từ chối nữa.
Buổi chiều có lẽ là anh nói đùa, sau đó cô cũng không thấy anh nhắc lại nên cũng không còn xấu hổ hay lộ ra sự ngượng nghịu kỳ lạ nữa.
Lên xe, chiếc Roll-Royce chạy về phía trung tâm thành phố, Nghê Âm để làn gió nhẹ bên ngoài cửa sổ thổi vào, đuôi mắt cong lên:
“Cảm giác được thả lỏng ngày hôm nay thật là thoải mái, đã lâu rồi em chưa được nghỉ ngơi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play