Nghe vậy, Thẩm Nguyên Bạch ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Kiều bá. Lúc này Kiều bá đứng dậy, gương mặt trở nên nghiêm nghị, trầm giọng nói:
“Thẩm công tử, lần này ta hành động tại cửa thành Nam, xem như đã giúp công chúa Ngọc Lưu lấy được danh tiếng trong lòng bách tính Bắc Quốc, tiểu thư khi định ra kế này cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi.”
“Tiểu thư cố ý dặn dò, sau khi thành công hãy chuyển lời đến Thẩm công tử rằng hôm nay nếu công chúa Ngọc Lưu có được danh tiếng tại Bắc Quốc, đó là nhờ vào sự ban phước của nàng ta đối với Bắc Quốc trong những năm qua, còn tiểu thư chỉ vì cuộc Bắc phạt nên buộc lòng phải sử dụng cách này như một biện pháp tạm thời.”
“Nhưng đối với vương triều Ung quốc, Ngọc Lưu phạm tội ác tày trời, khó lòng tha thứ, vì vậy sau khi cuộc Bắc phạt kết thúc, tiểu thư sẽ đệ trình với Thánh thượng đưa mọi tội ác của Ngọc Lưu ra ánh sáng, công khai với toàn thiên hạ, bao gồm cả bách tính Bắc Quốc lúc bấy giờ.”
“Công lý thuộc về lòng dân, thiện ác cũng do lòng dân phán xét, bách tính Bắc Quốc đã nhận được ân huệ từ Ngọc Lưu, nhưng bách tính vô tội của Ung quốc lại phải chịu đựng sự tàn ác của Ngọc Lưu, nên ở Ung quốc, nàng ta vẫn đáng bị phỉ nhổ và lên án!”
Nói đến đây, ngay cả Kiều bá cũng không khỏi xúc động.
Năm đó ở Hộ Quốc tự, ông ấy đã chứng kiến tội ác của Ngọc Lưu, những thiếu niên bị đày đọa thảm khốc đến giờ vẫn chưa nguôi nỗi ám ảnh trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play