Ánh tà dương buông xuống, rọi lên đỉnh Triều Sinh sơn, tia sáng cuối cùng nơi chân trời cũng theo làn gió lạnh tan biến dần. Chư vị trưởng lão đều giật mình ngó về phương núi Triều Sinh kia, nơi gần như đã bị san bằng thành bình địa.
Chỉ thấy khắp đất toàn là vết kiếm sâu hoắm, đại thụ khắp sườn núi bị chặt ngang gãy đoạn, vài tên ám vệ cùng Lục phụ, Lục mẫu nằm rải rác dưới tàng cây, mình đầy máu tươi, sinh tử chưa rõ.
Văn Ngọc tiên quân thần sắc lãnh đạm, đưa tay lau vết máu nơi khóe môi. Con ngươi đen sâu hun hút, tựa cổ tĩnh u đàm, đầu ngón tay rỉ máu, từng giọt rơi xuống tuyết trắng dưới chân, chẳng mấy chốc đã nhiễm hồng một mảng. Dáng vẻ ấy không hiểu sao khiến người lạnh lòng. Một vị trưởng lão do dự giây lát, mới run giọng cất lời:
“Chuyện này… là…”
Văn Ngọc tiên quân hờ hững liếc nhìn hắn, đáp:
“Không có việc gì.”
Tay áo phất khẽ, linh lực dồi dào thoắt cái lan tỏa khắp non sơn. Chỉ thấy những cổ thụ gãy đoạn lập tức đâm chồi nảy lộc, nhanh chóng mọc lại như xưa. Trong nháy mắt, mảnh đất hoang tàn đã hoàn nguyên tiên cảnh nhân gian thuở đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT