Lời vừa thốt ra, mọi người đều cảm thấy như có lý chẳng thể chối cãi. 
Nhà nào lại có tướng công nhẫn tâm bỏ mặc nương tử của mình suốt ba năm không đoái hoài? Chuyện này nếu không phải vì bên ngoài có người khác, còn có thể vì cớ gì?
Ngay lập tức, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Tô Mạc, xen lẫn chút khinh thường. Trong lòng họ đều nghĩ, người này chẳng qua là thứ tô vàng nạm ngọc, bên trong rỗng tuếch, vẻ ngoài dẫu có tuấn tú thế nào, nếu cốt cách không vững vàng, cũng chẳng đáng để người ta tôn trọng.
Gương mặt đẹp tựa ngọc, nhưng xương cốt bên trong chẳng đáng để người đời kính nể.
Thế nhưng, cuối cùng vẫn có người nhắc nhở:
“Dẫu gì cũng trở về rồi, chẳng phải sao? Yên Chi cô nương mong đợi suốt ba năm, nay lại nguyện ý tiếp tục cuộc sống bên hắn. Loại lời đồn đãi này, về sau vẫn là nên bớt nói đi. Kẻo chẳng may khiến cô nương nhà người ta không dám ngẩng mặt nhìn đời.”
Trời chiều dần buông xuống, sắc cam đỏ nhạt bao phủ lên con ngõ nhỏ, nơi những mảng tường cũ kỹ rêu xanh đã mọc lan từ chân lên đến lưng chừng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play