Yên Chi khẽ chớp đôi mi dài, ánh mắt trong trẻo thoáng qua vẻ ngây thơ, sâu trong lại ẩn hiện một nét mị hoặc tự nhiên, như hoa đào chớm nở, làm người ta nhìn mà lòng không khỏi ngứa ngáy, khát khao không kiềm được.
Tưởng Tích Phỉ đứng trước nàng, lòng ngổn ngang những tiếc nuối.
Nếu không phải đang ở Tô phủ, hẳn hắn đã không kiềm chế được mà dang tay ôm lấy nàng, bày tỏ hết nỗi lòng.
Hắn khẽ nghiến răng, ánh mắt dịu dàng nhưng cháy bỏng, như muốn móc cả trái tim ra để nàng nhìn thấu.
"Yên Chi, nàng còn không tin ta sao? Những ngày ấy, mỗi ngày ta đều đến thăm, chỉ mong nàng hiểu được lòng ta. Nhưng có lẽ… ta đã sai. Nếu biết thế, ta đã sớm chủ động hơn, để không rơi vào cảnh ngộ như bây giờ…"
Ánh mắt hắn dâng lên niềm tiếc nuối khôn nguôi, như đang hồi tưởng lại những ngày tháng qua.
Một thoáng im lặng, hắn lại nhìn nàng đầy kiên định, lời nói tựa như một lời thề trầm trọng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT