“Đương nhiên không phải.” Ngô Sướng dừng gọi, quay đầu nghi hoặc hỏi: “Sao cậu lại hỏi vậy?”
“Hỏi chơi thôi.” Kiều Tang nói.
Cô không nói thẳng mình cảm thấy chú Trương đó có gì đó không thích hợp.
Một người thật sự sẽ vô duyên vô cớ đối tốt với một người sao?
Không mang điện thoại trên người, ủa vậy không phải nên tìm điện thoại liên hệ đối phương trước sao?
Tối mù tối mịt chạy tới nghĩa trang tìm người, chuyện này bình thường à?
Còn nữa, buổi tối ở đây an tĩnh đến đáng sợ, ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng không có, chỉ cần có chút động tĩnh thôi sẽ hết sức vang dội. Với thị lực của cô hiện tại, vị trí mà cô và Ngô Sướng đứng ban nãy hẳn là nhìn không sót gì mới phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT