Tạ Ngạn Phỉ dám làm như vậy, dĩ nhiên là đã phân tích rõ Mạnh nương này rồi, một người vì tham lam hưởng lạc,ngay cả bản thân cũng dám bán, vì vinh hoa phú quý và vàng bạc, nàng ta chẳng có ranh giới cuối cùng nào.
Vũ thị cũng chính là vì nhìn ra Mạnh nương không có điểm mấu chốt mới tìm đến nàng ta, đến lúc đó để nàng ta không biết xấu hổ làm loạn một phen, trước mặt nhiều người như vậy, Trấn Quốc Công muốn ép xuống cũng không ép xuống nổi, người cũng đã mắt, vì mặt mũi của Trấn Quốc Công phủ, chỉ có thể vội vàng đè xuống qua loa.
Sau khi chuyện thành, dĩ nhiên Mạnh nương này cũng không sống được.
Cái gọi là mất tích, Tạ Ngạn Phỉ suy đoán tám chín phần mười là bị giết rồi.
Nếu Vũ thị có thể sử dụng Mạnh nương thay bà ta làm việc, đơn giản chính là tiền và quyền. Nhưng so với phụ nhân hậu trạch như Vũ thị, y lại có nhiều tiền bạc hơn, rất thích hợp làm một cái đùi vàng.
Mạnh nương bình thường giao thiệp với đám nam nhân, thích nhất là ân khách sảng khoái đưa tiền, người không thiếu tiền bạc vừa dễ gạ gâm lại còn sĩ diện, trước kia nàng ta ở trong trấn nhỏ chỉ có thể nhìn thấy một vài người buôn bán nhỏ, đi lên nữa cùng lắm là phú thương, nhưng người sau chỉ có tiền chứ không có quyền.
Hôm nay trong tầm mắt nàng ta đột nhiên xuất hiện một Vương gia thân phận kim quý có tiền có quyền như vậy. Tạ Ngạn Phỉ đã đi thật lâu rồi mà Mạnh nương vẫn không thể lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ, ra tay một cái chính là hai đĩnh vàng, cái này, này... Cuộc sống phải phồn hoa nhường nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT