Lúc đó, lão Lục đang căng thẳng đến cực độ, lại bị Hề cô nương giúp cởi hỷ bào, kết quả thấy bên trong không mặc gì… Hahaha, nghĩ đến cảnh đó, Tạ Ngạn Phỉ nheo mắt lại, cười hệt như một con cáo vừa chiếm được lợi, lần này y đúng là giúp lão Lục một phen — một đêm tân hôn thật khó quên làm sao!
Ánh mắt Bùi Hoằng quét qua vẻ mặt của y, lại liên tưởng đến lúc kính rượu y cứ nhìn chằm chằm vào cổ áo của Lục hoàng tử, hắn liền híp mắt lại, bất ngờ đưa tay sờ mặt Tạ Ngạn Phỉ:
“Vương gia, người đang nghĩ chuyện vui gì vậy, nói cho ta nghe một chút? Hửm?”
Tạ Ngạn Phỉ cười hì hì, ánh mắt từ không trung lơ lửng chuyển về khuôn mặt Bùi Hoằng, giơ tay ra chạm, “Hì hì, thế tử à, huynh đẹp thật đấy… huynh yên tâm, dù đến lúc đại hôn mà dưới long bào của huynh không mặc áo trong giống lão Lục, thì ta cũng sẽ không chê cười huynh đâu, hahaha…”
Bùi Hoằng nheo mắt lại, “Ồ? Thì ra lúc đó vương gia rời đi cùng Lục hoàng tử là để nghĩ ra trò này giúp hắn ta à?”
Tạ Ngạn Phỉ vẫn chưa ý thức được nguy hiểm đang tới gần, cười như một thằng ngốc, “Lão Lục… còn, còn uy hiếp ta, nói đến lúc ta đại hôn, hahaha… hắn ta lúc đó đã là Thái tử rồi, phụ hoàng chắc chắn… chắc chắn sẽ không để hắn ta sang Đại Húc… hì hì hì…” Kế hoạch của lão Lục xem như đổ bể rồi, hahaha…
Tạ Ngạn Phỉ lật người, cảm giác men say dâng lên, kéo tay Bùi Hoằng đặt lên trán mình: “Đau, xoa một chút…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play