Khi Tạ Ngạn Phỉ rời phủ, y không nói gì với Đặng lão gia về sự thật. Thế nên khi nghe nói có một cô nương đến phủ, bảo là cố nhân của Đặng thiếu gia, muốn đến tế bái, Đặng lão gia cảm thấy kỳ lạ.
Ông hiểu rất rõ con trai mình, từ nhỏ đã được ông dạy dỗ nghiêm khắc, không gần nữ sắc. Trước khi xảy ra chuyện cũng chưa từng nghe nói thân thiết với cô nương nào.
Tuy vậy, khách đã đến tận cửa, Đặng lão gia vẫn bảo lão quản gia dẫn người vào.
Khi Ngọc cô nương đến linh đường, Đặng lão gia và phu nhân nhìn thấy bóng dáng yểu điệu kia, nàng ta có mang mạng che mặt, nhất thời không nhìn rõ dung mạo, nhưng lại khiến hai phu thê có cảm giác vô cùng quen thuộc. Còn chưa kịp nghĩ ra là quen từ đâu, thì nàng ta đã nhẹ nhàng vén mạng che mặt xuống.
Ngay khoảnh khắc ấy, Đặng lão gia trợn to mắt:
“Ngươi, ngươi là…”
Không thể nào, năm đó rõ ràng đã nói là cả nhà bị cháy chết cả rồi cơ mà. Nhưng khuôn mặt cô nương trước mắt lại giống hệt Dịch tiểu thư – con gái độc nhất của Dịch huynh, người vừa tròn tuổi cập kê khi tai họa ập đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT