Tạ Ngạn Phỉ đứng bên ngoài, nghe thấy tiếng động bên trong, không khỏi đỏ mắt. Y không vào, vì một người vừa tỉnh lại, một người đã chờ đợi ba năm, chắc chắn còn rất nhiều điều muốn nói.
Tạ Ngạn Phỉ và Bùi Hoằng xác nhận Quỷ Lãnh đã không sao rồi thì thở phào nhẹ nhõm, không làm phiền hai người trong phòng, dẫn người ra ngoài, chỉ thị ám vệ mang chiếc xe lăn đã chuẩn bị sẵn ra ngoài, để sau này đưa cho Ảnh Thanh.
Mặc dù Quỷ Lãnh đã tỉnh, nhưng hắn đã nằm suốt nhiều năm, dù hệ thống đã khôi phục lại thể chất cho hắn không còn vấn đề gì, nhưng có lẽ trong vài ngày đầu vẫn cần ngồi để di chuyển.
Tạ Ngạn Phỉ và Bùi Hoằng trở về tẩm điện, sau một ngày một đêm vất vả đường dài, khi về phải gặp Ngu Lan Trăn rồi sau đó là giúp Quỷ Lãnh tỉnh lại. Tạ Ngạn Phỉ không có võ công, nên thân thể nhỏ bé này cũng có chút mệt mỏi. Về tới tẩm điện, tắm rửa một lúc rồi y ôm Bùi Hoằng ngủ một giấc.
Khi Tạ Ngạn Phỉ tỉnh lại đã là tối. Y bị cơn đói đánh thức, bụng kêu ọc ọc, nhưng người thì mệt mỏi, không muốn động đậy, đặc biệt là khi y cảm nhận được mình đang nằm trong vòng tay của Bùi Hoằng nên càng không mở mắt nổi. Y dùng đầu dụi dụi vào ngực Bùi Hoằng, làm tóc vốn đã rối càng thêm rối. Tuy nhiên, điều đó không hề làm giảm đi vẻ đẹp của y.
Nhưng ngay lập tức, một bàn tay từ vòng eo y chuyển đến bụng, nắm nhẹ một cái.
Tạ Ngạn Phỉ mở mắt, mắt còn ngái ngủ, nhìn lên người phía trên, lầm bầm: "Quấy rầy giấc mơ đẹp của người ta rồi kìa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT