Không biết từ khi nào Bùi Hoằng đã ngẩng đầu lên, đôi mắt phượng thấp thoáng ánh sáng kỳ quái, Tạ Ngạn Phỉ cúi đầu không thấy được: “Vậy, Vương gia… thật sự là huynh đệ tốt… ha.”
Tạ Ngạn Phỉ bị khen đến ho nhẹ một tiếng: “Nói quá rồi, nói quá rồi.”
Bùi Hoằng cố nhịn lại cơn động lòng muốn vuốt ve từng tấc da thịt của Tạ Ngạn Phỉ, từ trong ngực lấy ra hai chiếc vòng ngọc.
Tạ Ngạn Phỉ cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh, cúi đầu nhìn: “Cái này… là?”
Bùi Hoằng cười nhẹ: “Vương gia quên rồi sao? Chiếc này là ta từng tặng cho Vương gia, là thứ mẫu thân ta muốn giữ lại cho con dâu tương lai, còn chiếc này… không phải Vương gia muốn tặng cho ta sao? Đây là sau này ta tìm được trong phòng ở Thanh Trúc Viện.”
Tạ Ngạn Phỉ nhớ lại chiếc vòng ngọc chưa kịp tặng, nghĩ lại cổ tay mũm mĩm lúc trước không thể đeo vào, giờ cầm lấy, đầy tò mò thử đeo vào, ai ngờ lại vừa vặn.
Nhưng…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play