Ngày hôm sau, Mạnh Giai tỉnh dậy với toàn thân đau nhức, Lục Dã đang ngủ bên cạnh cô, nhắm mắt nhưng miệng lại mỉm cười, một vẻ mặt thỏa mãn.
Cơn say đêm qua khiến cô mất trí nhớ, giờ đầu vẫn còn rất đau, trong đầu chỉ có thể mơ hồ nhớ lại một vài mảnh ký ức nhỏ. Đêm qua, cô đã uống quá chén rồi say, sau đó cô dường như đã coi Lục Dã là "nhân viên nam phục vụ".
Lục Dã cưỡng hôn cô, vậy mà cô còn tát anh một cái! Rồi hai người trong xe... cô còn rất chủ động... và bị buộc gọi Lục Dã là "chồng"...
Không thể nghĩ, hoàn toàn không thể nghĩ.
Mặt Mạnh Giai ửng hồng, cô vùi đầu vào chăn, thật là quá xấu hổ và ngượng ngùng. Ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào phòng, có lẽ bây giờ đã là buổi trưa, Mạnh Giai động đậy cơ thể, đau quá, cô đành phải nằm xuống.
Lục Dã bị động tĩnh bên cạnh đánh thức, giấc ngủ của anh vốn rất nông. Mở mắt ra, anh nhìn thấy ánh mắt oán giận của Mạnh Giai đang nhìn mình, nghĩ đến sự chủ động của cô đêm qua, anh mỉm cười, không biết cô có còn nhớ không.
"Nhìn gì mà nhìn, quay đi." Ánh mắt Lục Dã cứ nhìn chằm chằm vào mình, khiến cô cảm thấy rất khó chịu. Cô cầm chăn che nửa thân trên lại, giả vờ dùng giọng điệu rất mạnh mẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT