Sau khi quen thuộc, Khương Lâu không còn tối tăm như trước, đôi khi ở trước mặt Hoắc Dục cậu cũng sẽ bộc lộ một ít cảm xúc nhỏ.
Ví dụ như buồn rầu vì không giải được bài, ví dụ như hưng phấn khi ăn được món mình thích. Nhưng cậu chưa bao giờ nói nhiều với Hoắc Dục về việc mình bị bắt nạt ở trường hay ở nhà.
Hoắc Dục hỏi, cậu cũng chỉ hòa giải rằng chị em không phải cùng một mẹ, quan hệ không tốt mà thôi.
Cậu rất tin tưởng Hoắc Dục, gần như Hoắc Dục bảo cậu làm gì, cậu đều nguyện ý. Đây là người duy nhất trên thế giới không chán ghét cậu, nguyện ý làm bạn với cậu.
Cậu nói với Hoắc Dục mình thích hát, Hoắc Dục đề nghị cậu sau này có thể thi vào các trường đại học chuyên về âm nhạc.
Khương Lâu bắt đầu tràn đầy hy vọng vào tương lai. Lại qua một thời gian, còn có một cô bé đến ăn tối cùng họ, cô bé tên Hoắc Anh, là em gái của Hoắc Dục.
Vì có sự tồn tại của Hoắc Dục, những người ở trường còn muốn bắt nạt cậu, cũng chỉ có thể dựa vào ban ngày học bài thì lăng mạ cậu bằng lời nói một chút, hoặc xô đẩy cậu một chút. Dù sao giáo viên vẫn rất yêu thích cậu, không dám trắng trợn làm quá đáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT