Cha Khương vừa đi, Khương Lâu cũng không muốn ăn bữa cơm này ở Khương gia nữa, chỉ muốn nhanh chóng lấy đồ rồi rời đi.
"Khương Uyển Bạch, có thứ gì, trực tiếp đưa đến đây."
Khương Uyển Bạch lập tức nói: "Tiểu Lâu, chị hiện tại đang mang thai, em nhất định phải chọc tức chị như vậy sao?"
Nói rồi, cô ta nhu nhu ánh mắt nhìn về phía Cố thiếu, Cố thiếu lập tức tâm thần nhộn nhạo, một tay ôm lấy vai Khương Lâu: "Tiểu Lâu, đã lâu không gặp, trước hết cùng nhau ăn một bữa cơm đi..."
Khương Lâu chẳng thèm để ý Cố thiếu, gạt tay hắn đang leo lên, vòng sang bên kia kéo Khương Uyển Bạch lên: "Cũng không phải tôi, cô không cần thiết phải giả vờ trước mặt tôi."
"Em buông ra!"
Khương Uyển Bạch đại khái chưa từng bị người khác túm như vậy, nhất thời hoảng sợ vô cùng. Khương Lâu túm cô ta trực tiếp lên lầu. Cố thiếu sực tỉnh lại lập tức đuổi theo ôm lấy Khương Uyển Bạch: "Tiểu Lâu, cậu làm gì vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play