Tôn Tinh Tinh là người đầu tiên lên sân khấu.
Trước khi cuộc thi bắt đầu, có một phần tự đánh giá cấp bậc. Các thí sinh lần lượt bước lên sân khấu để chọn vị trí, tự xếp thứ hạng cho bản thân.
Tổng cộng có năm hàng ghế, sau này cũng sẽ chia thí sinh thành năm cấp bậc. Tiếp đó, họ sẽ lần lượt biểu diễn để các đạo sư tiến hành sơ tuyển.
Tôn Tinh Tinh lò dò, rụt rè đi khắp sân khấu, nhưng không hề tiến lên những hàng ghế trên cùng. Ngược lại, cậu đi một vòng ở trung tâm sân khấu biểu diễn, giơ tay đo khoảng cách, rồi dứt khoát ngồi xuống vị trí trung tâm của hàng ghế cuối cùng.
Sau cậu, vài người nữa lục tục bước vào. Thấy cậu ngồi ở đó, ai nấy đều rất kinh ngạc nhìn cậu một cái.
“Tiểu Tôn, cậu cứ ngồi đây à?” Người nói chuyện là Triệu Hàng Khải, ở ký túc xá bên cạnh họ. Tối qua, khi đi phòng luyện tập, hai người từng trò chuyện một phen, hắn ta cảm thấy Tôn Tinh Tinh không nên ngồi ở hàng cuối cùng.
Tôn Tinh Tinh vô cùng tự tin gật đầu: “Ngồi ở đây.”
Triệu Hàng Khải bị thái độ tự tin của cậu làm cho bất ngờ, do dự thu lại bước chân định đi lên hàng cao nhất, quay đầu ngồi xuống tầng thứ ba.
Sau đó, không ít người lục tục bước vào. Mấy hàng trên cũng đã có người ngồi, nhưng cũng không ít người đi lên dạo một vòng rồi lại ngồi xuống phía dưới. Mãi đến khi những vị trí quanh Tôn Tinh Tinh sắp kín hết, mới đến lượt Khương Lâu vào sân khấu.
Mắt Tôn Tinh Tinh sáng lên, vẫy tay về phía cậu: “Anh ơi! Mau lên, còn một chỗ ở ghế trên đó!”
Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn Khương Lâu một cái, rồi lại quay đầu nhìn thoáng qua cái vị trí trống rỗng ở chính giữa hàng cuối cùng. Sau đó, sôi nổi dùng ánh mắt xem kịch vui nhìn Khương Lâu.
Chuyện Khương Lâu tham gia 《Kế Hoạch Thần Tượng》 đã lan truyền như gió từ tối qua đến tai mọi người. Dù biết hay không biết cậu, giờ đây ai cũng rõ tình hình của cậu như thế nào. Làn sóng anti trên mạng vẫn chưa lắng xuống, những bình luận ác ý và ảnh bị photoshop vẫn còn đó. Vấn đề bạo lực mạng này là điều mà những người trong giới giải trí như họ đều biết rõ, nhưng những tin đồn về thực lực và tác phong của Khương Lâu lan truyền trên mạng cũng hoàn toàn ảnh hưởng đến cái nhìn của họ về thí sinh đồng khóa mà họ chưa quen biết này.
Với cái thực lực như cậu ta, vậy mà dám ngồi ngai vàng ư? Quả nhiên kiêu ngạo và cuồng vọng đúng như lời đồn!
Ai ngờ, Khương Lâu không đi lên như họ nghĩ. Cậu thậm chí còn chẳng thèm nhìn qua, lập tức đi thẳng đến cạnh Tôn Tinh Tinh, ngồi xuống vị trí giữa hàng đầu tiên.
Xung quanh tức khắc phát ra những tiếng thất vọng. Triệu Hàng Khải trực tiếp hỏi từ phía trên: “Tiểu Tôn, cái này mà gọi là ngai vàng à!”
Tôn Tinh Tinh tức khắc hiểu ra những người này đang nghĩ gì, rất oán trách liếc Khương Lâu một cái. Nếu không phải thần tượng nói muốn ngồi cùng mình, hắn cảm thấy Khương Lâu dù có ngồi ngai vàng thật thì đã sao?
Khương Lâu quay đầu lại đáp thay hắn: “Đây chính là vị trí có tầm nhìn tốt nhất để xem biểu diễn, chẳng phải là ngai vàng sao?”
Mọi người: “……”
Cậu đến thi đấu hay đến xem biểu diễn vậy?!
Vừa vặn Chu Tiêm Vân, người tiếp theo bước vào, nghe được lời này, tức khắc châm chọc nói: “Khương Lâu, cậu đăng ký dự thi chẳng lẽ là muốn cọ ké cơ hội xem miễn phí trực tiếp sao?”
Khương Lâu nhún nhún vai: “Đúng vậy, tôi còn định trụ đến cuối cùng để xem trọn vẹn cơ mà.”
Mọi người khịt mũi coi thường. Vừa rồi còn tưởng Khương Lâu có chút tự hiểu bản thân, không ngờ quả nhiên vẫn là cuồng vọng!
“Vậy thì chúc cậu thành công.” Chu Tiêm Vân nói xong, không chút do dự đi thẳng đến ngai vàng thật.
Các thí sinh lập tức vỗ tay.
Khương Lâu thấy biểu cảm kiêu ngạo của Chu Tiêm Vân sắp không che giấu được nữa, bất lực lắc đầu. Quả nhiên người bạn cùng phòng này của cậu, chính là đơn thuần tự tin quá mức, sắp đến mức tự luyến rồi.
Tôn Tinh Tinh kéo cậu lại thì thầm: “Hừ, lát nữa anh chắc chắn có thể đẩy cậu ta xuống!”
Khương Lâu từ ái xoa đầu Tôn Tinh Tinh: “Bé con, tôi thấy cậu nói cũng đúng.”
Tôn Tinh Tinh kiêu ngạo: “Ôi, thứ tự thì tính là gì chứ, em đến đây chỉ là để dạo chơi trần gian thôi, nếu em nghiêm túc, trừ anh ra, em còn có thể đánh bại tất cả.”
Ánh mắt Khương Lâu càng thêm từ ái. Vị thành niên vẫn là vị thành niên, luôn luôn tràn đầy sức sống tuổi trẻ, thậm chí có chút mắt mù.
Cậu ấy vĩnh viễn không hiểu, tối qua cậu chỉ luyện thanh nhạc một đoạn ngắn trong ký túc xá, sao trong mắt Tôn Tinh Tinh lại cảm thấy cậu có thể thắng được tất cả mọi người.
Đại khái đây là…… Ánh hào quang thần tượng đi!
Đối với fan của mình, Khương Lâu luôn bao dung và yêu thương hơn, vô cùng cổ vũ theo hắn: “Không sai, thần tượng là đỉnh nhất.”
Rất nhanh các thí sinh đều đã đến đông đủ. Hàng đầu tiên không còn chỗ, Trần Thiên đành phải ngồi xuống hàng cao nhất, vai kề vai với Chu Tiêm Vân.
Toàn bộ đèn trong khán phòng vụt tắt. Vài giây sau, đèn ở khu vực đạo sư phía đối diện sân khấu sáng lên, lờ mờ xuất hiện sáu bóng người.
Các thí sinh lò dò nhìn vọng, không ngừng thì thầm.
“Không thấy rõ gì cả.”
“Là ai thế, là ai thế?”
Khi đèn sân khấu hoàn toàn sáng lên, hình dáng ở khu vực đạo sư cũng cuối cùng rõ ràng.
Một tấm màn trắng khổng lồ che chắn hoàn toàn giữa khu vực đạo sư và thí sinh.
Chỉ có thể nhìn thấy sáu bóng người ở khu vực đạo sư, còn lại thì không nhìn thấy gì cả.
Hơn nữa, nhìn kỹ sẽ phát hiện, sáu bóng người đó vốn dĩ chỉ là hình vẽ trên tấm màn này, căn bản không phải là người thật.
Mọi người: “……”
Nếu nói bên chương trình 《Nhật Ký Nhóm Nam》, từ ngày công bố chương trình đã bắt đầu tuyên truyền rầm rộ về các đạo sư và thí sinh của họ, ước gì cả nước đều biết những ngôi sao lớn này sẽ đến làm đạo sư cho 《Nhật Ký Nhóm Nam》! Thì 《Kế Hoạch Thần Tượng》lại hoàn toàn đi ngược lại.
Chương trình đã công bố từ lâu, nhưng chưa bao giờ công bố chính thức các đạo sư là ai, thậm chí ngay cả thí sinh cũng không rõ ràng.
Vị duy nhất được công bố là Tịch Thanh, nữ diễn viên đang nổi, được official Weibo đăng tối qua. Đương nhiên, cô ấy cũng không được xem là đạo sư, mà xuất hiện với vai trò người dẫn chương trình.
Tịch Thanh mấy năm nay nổi như cồn, cũng là đại tỷ xứng đáng của Giải Trí Triều Dương. Ban tổ chức mời cô ấy đến làm chủ trì cũng hoàn toàn vì lượng truy cập của chương trình mà cân nhắc. Ngay cả như vậy, cô ấy cũng chỉ được công bố một đêm trước khi ghi hình.
Và lúc đó, điện thoại của các thí sinh đã sớm bị thu lên, họ thậm chí còn không rõ về vị này.
“Chào mừng 50 anh chàng đẹp trai của chúng ta, tôi là Tịch Thanh.”
Đột nhiên, một giọng nữ ấm áp, dễ nghe vang lên.
“Tịch Thanh!”
“Nữ thần!”
Khu vực thí sinh vang lên những tiếng kinh hô nhỏ.
“Trong ba tháng tới, tôi sẽ cùng các bạn vượt qua. Dựa theo quy trình, năm thí sinh cuối cùng xếp hạng cao nhất sẽ ra mắt thành nhóm. Hy vọng các bạn nỗ lực luyện tập, đừng phụ lòng ba tháng này.”
“Lời hay không nói nhiều, tiếp đến tôi xin giới thiệu quy trình sơ tuyển hôm nay. Tiếp theo, các bạn thí sinh sẽ lần lượt tiến hành biểu diễn. Các vị đạo sư sẽ quan sát buổi biểu diễn trực tiếp của các bạn trong phòng và tiến hành đánh giá cấp bậc sơ bộ cho các bạn.”
“Đồng thời, còn có một phần tuyển chọn ẩn. Thí sinh có thể căn cứ vào lời nhận xét của đạo sư để lựa chọn đạo sư mà mình yêu thích. Nếu đạo sư cuối cùng cũng lựa chọn bạn, chúc mừng bạn đã gia nhập đội ngũ đạo sư. Tổng cộng sẽ chia thành năm đội, mỗi đội mười người. Và cấp bậc đánh giá của các bạn sẽ liên quan đến vị trí đứng trong các trận đấu nhóm sau này. Và năng lực của bạn liên sẽ quan đến vị trí của bạn.
Cuộc thi rất tàn khốc, nhưng đừng lo lắng, chúng ta sẽ tiến hành đánh giá lại cấp bậc mỗi tuần một lần. Chỉ cần bạn có tiến bộ, bạn sẽ có nhiều cơ hội hơn.”
Mọi người ban đầu đều nghĩ sẽ chia thành năm nhóm dựa theo cấp bậc đánh giá, không ngờ lại là quy trình kiểu này. Tuyển chọn ẩn đạo sư, nhưng họ căn bản còn không biết có những đạo sư nào.
Nếu có thể chọn được đạo sư đặc biệt tài năng, tất nhiên màn hình sẽ có nhiều hơn, cơ hội cũng nhiều hơn. Trong đó, may mắn chiếm một phần rất lớn.
Giọng Tịch Thanh vừa dứt không lâu, những bóng người thật đã xuất hiện trên tấm màn trắng.
Sáu người, hai nữ bốn nam. Trừ một người phụ nữ trong số đó là Tịch Thanh, không phụ trách công việc đạo sư. Năm người còn lại khiến mọi người đoán già đoán non một hồi.
Tỷ lệ nam sinh lớn, mọi người hầu như đã liệt kê tất cả các nghệ sĩ ca hát và vũ đạo nổi tiếng trong giới, trừ những người đang làm đạo sư ở 《Nhật Ký Nhóm Nam》, nhưng đương nhiên vẫn không có kết quả.
Lúc này, giọng Tịch Thanh còn vang lên: “Phần trình diễn cá nhân, sắp bắt đầu. Ngoài ra, nhắc nhở hữu nghị, trong năm vị đạo sư của chúng ta, có một khách mời đặc biệt đấy nhé ~”
Đặc biệt? Ý gì? So với những người khác thì nổi tiếng hơn sao? Nếu là như vậy, thì phải nổi tiếng hơn những người khác bao nhiêu mới có thể được tách riêng ra nói đến?
Khương Lâu trầm tư một lát, nếu thật sự như vậy thì rất có khả năng bóng dáng người đàn ông ngồi bên trong chính là vị khách mời đặc biệt đó.
Phòng quan sát của đạo sư.
Trên màn hình lớn hoàn toàn hiển thị trực tiếp toàn bộ sân khấu. Sau khi thí sinh đầu tiên đứng ở trung tâm sân khấu, Tịch Thanh ra hiệu nhân viên công tác bắt đầu phát nhạc.
Người đàn ông ngồi ở chính giữa nhìn chằm chằm màn hình lớn một lúc, đột nhiên nhíu mày.
Người phụ nữ trang điểm quyến rũ bên cạnh hắn ta thấp giọng hỏi: “Hoắc Dục, sao vậy?”
Lông mày Hoắc Dục giãn ra, sự chú ý trở lại trên người thí sinh đang biểu diễn.
“Không có gì.”
Hắn chỉ là, dường như đã nhìn thấy đứa nhỏ không làm hắn bớt lo của nhà mình.
[Tác giả có lời muốn nói: Hoắc Dục: Không có gì, chỉ là hình như nhìn thấy vợ tôi (//?//)