Khương Lâu không chút hoang mang hỏi lại: "Hoàng lão sư, ngài cảm thấy có thể là trùng hợp không ạ?"
Hoàng Gia Trạch quay đầu nhìn về phía Hoắc Dục, Hoắc Dục vẫn không có phản ứng.
Hoàng Gia Trạch cắn răng, dứt khoát đạp Hoắc Dục một cái.
"Sao có thể là trùng hợp?"
Ghế đạo sư vẫn chưa kịp phản ứng, Dương Hữu đã đứng bật dậy. Hắn ta sớm đã nhìn ra, những đạo sư này đều cùng một giuộc với Khương Lâu. Sự thật rõ ràng như thế, vậy mà vẫn không có ý định ra tay gì cả. Đạo sư không ra tay, vậy thì chỉ còn dựa vào chính hắn, đẩy sự việc lên cao trào.
Dương Hữu đứng cạnh Khương Lâu, trong lòng dâng lên sự hưng phấn khó tả. Lần trước đứng ở đây, hắn tứ bề lấm lem làm nền cho Khương Lâu rực rỡ chói lọi, còn lần này, hắn muốn đứng ở vị trí tương tự, dẫm Khương Lâu xuống bùn. Dương Hữu càng mong muốn, ngọn lửa trong lòng hắn càng bùng cháy dữ dội. Trong mắt hắn, Khương Lâu nghiễm nhiên đã trở thành hình ảnh hoảng loạn, chật vật.
Mà trên thực tế, Khương Lâu đứng trước mặt hắn, thần sắc bình tĩnh không chút gợn sóng: "Ồ? Vậy cậu cảm thấy là chuyện gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT