Đây là lần đầu tiên Khương Lâu nhìn thấy đầy đủ các thành viên của gia đình họ Khương: cha Khương, Khương Uyển Bạch, mẹ kế Tô San, thậm chí cả vị hôn phu hiện tại của Khương Uyển Bạch là Cố thiếu, tất cả đều đang ngồi trong phòng khách chờ đợi.
Đột nhiên đến thăm mà người lại đông đủ thế này, thì thấy Chu Nhã vừa vào cửa đã niềm nở chào hỏi Tô San, quá rõ ràng rồi: họ cố tình đến đây để chờ Khương Lâu.
Vừa nãy, Hoắc Dục đã cố tình nắm tay cậu để khoe khoang trước mặt cha Hoắc và những người khác. Giờ đây, Khương Lâu chủ động bước lên, nắm lấy tay Hoắc Dục, khóe miệng cong lên nụ cười ngọt ngào, chào hỏi cha Khương và Khương Uyển Bạch: "Cha, chị, lâu rồi không gặp, dạo này mọi người thế nào rồi?"
Cha Khương liếc nhìn bàn tay đang nắm chặt của hai người họ, nhưng không thể hiện gì.
Khương Uyển Bạch lại nở nụ cười hạnh phúc, khoác tay Cố thiếu: "Rất tốt. Tiểu Lâu chắc chưa biết, em sắp có cháu trai rồi đấy."
"Chúc mừng nhé," Khương Lâu thờ ơ liếc cô ta một cái: "Có phải mấy ngày nữa là kết hôn không? Em nhất định sẽ tham gia."
Nụ cười của Khương Uyển Bạch cứng đờ. Khương Lâu này đúng là chuyên nói điều dở, điều không hay! Cô ta vất vả lắm mới đính hôn với Cố thiếu, nhưng chuyện kết hôn thì vẫn còn chưa đâu vào đâu. Cô ta ngẩng đầu nhìn thoáng qua Cố thiếu, trong lòng mong đợi hắn có thể nói đỡ vài câu, nhưng Cố thiếu lại chỉ nhìn chằm chằm Khương Lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT