“Ách… Khương Lâu cậu ấy bị làm sao vậy?”
To gan vẫn là Chu Tiêm Vân to gan nhất. Tôn Tinh Tinh thì ngày thường rụt rè, còn Trần Thiên đã nhìn thấu mối quan hệ Hoắc-Khương nên không dám nói nhiều, chỉ có một mình Chu Tiêm Vân, cậy Hoắc Dục ngày thường rất thưởng thức mình, không hề sợ hãi, trực tiếp đặt câu hỏi.
Hoắc Dục nhìn hắn một cái: “Về chỗ ngồi đi, ngại chân cậu lành nhanh quá à?”
Chu Tiêm Vân: “……”
Một phút kích động đã quên cả đau chân, đều tại Khương Lâu! Đột nhiên ngất xỉu làm gì, tưởng mình là Lâm Đại Ngọc chắc?
Chu Tiêm Vân hầm hừ ngồi về chỗ, lại hỏi lại một lần. Hoắc Dục vịn cớ, nói với họ chỉ là thiếu máu mà thôi.
Lần này có rất nhiều vấn đề tiếp theo đều phải do Hoắc Dục xử lý. Sau khi dặn dò ba người họ chăm sóc Khương Lâu cho tốt, Hoắc Dục liền rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play