Hoắc Dục nhíu mày, ngày hè nóng bức, nhưng đêm hè ở thành phố này luôn mang theo chút se lạnh. Thiếu niên có thân hình đơn bạc, chỉ mặc một chiếc áo T shirt trắng, vì luyện nhảy mà mồ hôi thấm ướt dính vào người, thái dương vì dính mồ hôi mà hơi lấp lánh.
"Tiết mục của cậu không phải là ca hát sao?"
Khương Lâu nhìn hắn hồi lâu, dương cằm lên hừ cười một tiếng: "Hoắc lão sư, không phải ngài nói vũ đạo của tôi không tốt sao? Mỗi ngày không luyện một chút, làm sao có thể tiến bộ được?"
Khương Lâu chỉ cảm thấy Hoắc Dục thật sự rất kỳ lạ, cậu không thể hiểu được tại sao hắn lại đặc biệt nghiêm khắc với cậu, rồi lại luôn kỳ kỳ quái quái, rõ ràng hắn ưu ái Chu Tiêm Vân hơn, ngày thường còn ám chỉ cậu phải học tập Chu Tiêm Vân, nhưng quay đầu lại hỏi cái loại vấn đề này, là muốn quở trách cậu không nghiêm túc luyện tiết mục chính mà làm việc khác sao?
Trừng mắt nhìn người hồi lâu, Khương Lâu cảm thấy mắt có chút cay xè, cúi đầu nói: "Không có việc gì thì tôi về đây, không còn sớm nữa."
Khi đi ngang qua Hoắc Dục, một bàn tay đè lên vai cậu, "Cậu ra ngoài như vậy dễ bị cảm lạnh."
Ngay sau đó, Khương Lâu liền cảm thấy trên đầu nặng trĩu, chiếc mũ đội lên đầu cậu, rồi lại có một chiếc áo khoác ngoài choàng lên người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT