Nửa đoạn đầu bài hát diễn ra vô cùng thuận lợi, giai điệu có tiết tấu cực mạnh. Khương Lâu mở miệng câu đầu tiên, dẫn dắt toàn bộ nhịp điệu của bài hát.
Sau hai câu, động tác xoay người sành điệu chuyển vị trí, nhường lại cho Ôn Kỳ. Giọng Ôn Kỳ trầm thấp, phần giọng trầm do hắn đảm nhận vô cùng vững vàng, sau đó lại chuyển đến Tiểu Kim.
Tiểu Kim căng thẳng đến mức mồ hôi lạnh vã ra, nhưng dù sao cũng gồng mình không để lộ giọng run rẩy, coi như đã phát huy ổn định.
Luân phiên một lượt, phần nốt cao ở giữa lại đến lượt Khương Lâu thể hiện. Giọng cao của cậu trong trẻo, đúng vào phần cao trào của âm nhạc. Âm cuối cùng vừa dứt, trọng âm trong phần phối khí đột ngột vang lên, ánh đèn đan xen theo nhịp điệu, tức thì bùng sáng.
Những người bên dưới nghe cũng không nhịn được mà nhún nhảy theo điệu nhạc.
Trên ghế đạo sư, Lâm Yên lại khen một câu: “Không hổ là đội của Hoắc lão sư, giỏi thật đấy.”
Hoắc Dục nói: “Cô không thấy vị trí đứng của Trương Vũ hơi lệch sao?”
Lâm Yên: “……”
Không nên kỳ vọng gì vào cái khúc gỗ này!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play