Chu Tiêm Vân lái xe một mạch đến cổng nhà cũ của Hoắc gia.
Toàn thân Khương Lâu tỏa ra khí lạnh, theo làn gió đêm dữ dội, sải bước đi thẳng vào cổng lớn Hoắc gia.
Lúc này, cổng lớn Hoắc gia đang mở rộng, bên trong truyền ra tiếng quăng chén đĩa và mắng chửi giận dữ. Khương Lâu nghiêng tai lắng nghe, có tiếng phụ nữ khóc nức nở cầu xin, cùng tiếng đàn ông la mắng.
Chỉ cần hơi hình dung, Khương Lâu liền liên hệ đến việc Hoắc Minh bị bắt, chắc là vì chuyện này.
Cha Hoắc run rẩy ngón tay chỉ vào Chu Nhã: “Tôi có từng nói với cô là đừng tự ý làm việc nữa không?! Cô lại dung túng Minh nhi… Cô đây là muốn hại Hoắc gia tôi đó!”
Chu Nhã mắt đong đầy nước mắt, vừa ấm ức vừa đau khổ nói: “Minh nhi cũng chỉ muốn chia sẻ gánh nặng với ông mà thôi, nó nhất định là bị cái tên Cố thiếu kia lừa rồi. Việc cấp bách bây giờ là phải cứu Minh nhi ra đã!”
Bên cạnh, bà lão Hoắc đứng nhìn thờ ơ, cười lạnh một tiếng, châm chọc nói: “Chu Nhã, là tôi mấy năm nay đối xử với cô tốt quá rồi, nên cô mới dạy dỗ cháu trai tôi thành ra nông nỗi này. Năm đó đáng lẽ không nên cưới cô vào cửa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play