“Đây là?”
Khương Lâu nhặt đóa hoa lên, cầm những cánh hoa yếu ớt, hơi khô.
“Nhìn dáng vẻ là bốn năm ngày trước,” Hoắc Dục nói, “Bia mộ tuy cũ nát, nhưng cỏ dại phía trước đã bị nhổ đi, so với những ngôi mộ khác mà nói, sạch sẽ hơn một chút.”
Lúc này Khương Lâu mới chú ý đến sự khác biệt rất nhỏ này.
“Có người đã đến,” Khương Lâu nghĩ đến những người có liên hệ với Diệp Anh có khả năng sẽ đến thăm bà ấy, “Có thể nào là Cậu hoặc anh họ của tôi không?”
Hoắc Dục lắc lắc đầu. Khương Lâu nhướng mày: “Anh sẽ không định nói là cha tôi đến thăm bà ấy chứ? Có lương tâm như vậy sao?”
Hoắc Dục cúi người xuống, trước tiên nghiêm túc cúi đầu chào bia mộ Diệp Anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT