Thế sự khó lường.
Sáng hôm sau, ta vẫn còn buồn ngủ, nhìn thấy vạt áo màu đen kia, giật mình tỉnh táo lại.
“Tưởng Phú!” Ta nhỏ giọng kinh hô.
Vị tướng quân mặt mày không vui liếc nhìn thiếu niên đang lười biếng mở mắt ở trên giường của ta, nhịn rồi lại nhịn, nghiến răng nói: “Là thuộc hạ sai lầm, lại giao điện hạ cho bộ lạc này chăm sóc.”
“Không, không có.” Ta hiếm khi không biết phải đáp lại thế nào, cuống quýt chuyển chủ đề: “Sao ngươi lại đến đây?”
“Đến thảo luận với…đồng minh của điện hạ.” Tưởng Phú dừng lại một chút, tiếp tục nói, “…Đồng thời bẩm báo tiến trình kế hoạch cho điện hạ, khụ khụ khụ…”
Ta nhảy xuống giường, quan tâm hỏi: “Bệnh ho khan nghiêm trọng như vậy ư?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play