Dĩ nhiên, chi phí dược liệu đều được ghi vào sổ sách của đại đội. Bởi vì có xưởng gạch cùng dược liệu làm nền tảng, nên Kiều Thanh Đại cũng rất rộng rãi với chính đại đội của mình.
Dù sao thì có vào có ra mới là bình thường, chẳng lẽ đại đội bề ngoài cứ mãi giao dược liệu, còn thay đổi được không ít đồ vật, nhưng người của đại đội Thanh Sơn ai nấy đều mặt vàng hốc hác?
Như thế thì ai xuống kiểm tra cũng nghĩ Kiều Thanh Đại tham ô, dù sao tiền mà đại đội kiếm được lại không dùng trên người các xã viên thì sao nói nổi.
Nghĩ vậy, Kiều Thanh Đại mỉm cười nghe mọi người trò chuyện, thỉnh thoảng mới cúi đầu uống ngụm nước để đè nén cơn ngứa trong cổ họng.
Tả Trạch ôn hòa, nghiêm túc trả lời: “Sắp khỏi hẳn rồi.”
"Phải thế chứ, Kiều đại phu ngày nào cũng canh bên cạnh cậu. Cậu mà không khá lên thì mới là chuyện lạ đó!”
“Đúng vậy, đúng vậy! Nếu bệnh nhân mà Kiều đại phu còn chữa không khỏi, thì mấy bác sĩ khác tới cũng chẳng cứu nổi đâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT