Nhìn nam thanh niên trí thức đang cười rạng rỡ, Kiều Thanh Đại lùi lại hai bước rồi bình tĩnh đáp: “Có bệnh nhân ở đây, tất nhiên tôi phải đến.”
Thấy động tác của cô, rõ ràng muốn tránh xa mình, Lam Mục cảm thấy thất vọng, nhưng rất nhanh lại cười: “Khiến cô phải chê cười rồi, viện thanh niên trí thức của chúng tôi lại xảy ra chuyện xấu hổ này.”
Nghe những lời này, Kiều Thanh Đại không hề tỏ vẻ đồng tình, chỉ lướt mắt qua khuôn mặt đầy áy náy của anh ta, lạnh lùng: “Chuyện còn chưa có kết quả, anh đã vội kết luận liệu có quá sớm không?”
Thấy ánh mắt cô đầy sự dò xét, Lam Mục cảm thấy lo lắng: “Các cô không biết, đồng chí Vương ở viện chúng tôi được nuông chiều quá mức, đôi khi sẽ làm những chuyện mà người bình thường không thể hiểu nổi...”
“Thời gian các cô tiếp xúc với đồng chí Vương còn ngắn, tôi sống cạnh nhà cô ấy từ nhỏ, nên cũng hiểu được phần nào tính cách của cô ấy.”
Vương Kiều Kiều ở xa bỗng hắt xì, quay đầu nhìn quanh, liền thấy một người đàn ông đang nói gì đó với Kiều Thanh Đại.
Nghĩ đến cái miệng của anh ta, Vương Kiều Kiều không khỏi tức giận, lớn tiếng gọi: “Lam Mục! Anh, cái đồ lắm chuyện đang làm gì đó? Lại nói xấu sau lưng tôi phải không?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT