Kiều Thanh Đại khẽ gật đầu, giọng điệu bình thường: “Anh ta không biết sông của chúng ta có lưới chắn, trên người còn mang theo mùi muối biển.”
Kiều Bình kiềm chế cơn giận, cố gắng không quay đầu lại, sợ bị người khác phát hiện ra điều bất thường.
Trên người đó thực sự có mùi muối, giống như mùi của biển cả.
Ông đã từng ngửi thấy mùi biển khi ở thành phố lớn…
“Bác cả, bác tìm cớ nào đó lại gần mà ngửi thử xem.”
Kiều Bình sờ vào lòng bàn tay, sau đó như sực nhớ ra điều gì, khuôn mặt bừng tỉnh, xoay người bước về phía đám đông.
Khi quay lại, miệng ông lớn tiếng kêu: “Nhường đường, nhường đường!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT