Kiều Tinh không nghĩ tới Kiều Thanh Đại đã lớn, hơn nữa bản thân cô vừa độc lập vừa thông minh, thực ra không thích làm nũng với cha.
Bà nội Kiều thấy ông còn có chút không vui vì đi làm ở huyện, lại nói: “Con, một người đàn ông to lớn mà không đi kiếm tiền nuôi gia đình, chẳng lẽ còn trông cậy bé ngoan nuôi mình?”
Kiều Tinh cúi đầu nhìn đống tiền dày cộp trên bàn, ông đâu phải về tay không, tại sao không thể ở nhà dưỡng lão.
Thế nhưng lúc này ông đã không còn là đứa con bảo bối trong lòng bà nội Kiều nữa, ấm ức chỉ có thể tự mình chịu đựng.
“Chỗ tiền này của con sau này có thể mua gì cho bé ngoan? Giờ ai ai cũng muốn mua nhà ở huyện! Số tiền này có thể mua được mấy căn nhà?”
“Bé ngoan nhà ta tốt thế này, sao có thể chỉ sống ở huyện? Có khi sau này con bé thành tài, còn phải lên thành phố mua nhà! Số tiền này có thể mua được căn nhà to đến đâu?”
“Chẳng lẽ con muốn bé ngoan cùng một đống người chen chúc trong khu nhà trọ, đến chỗ nấu cơm cũng phải cùng người ta chia sẻ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT