“Qua một thời gian nữa, tôi sẽ dẫn theo vợ con rời khỏi thôn Hồng Chuyên. Từ nay mỗi tháng tôi sẽ gửi tiền về đều đặn, bà yên tâm, làm con trai, tôi sẽ không quên nghĩa vụ phụng dưỡng của mình.”
Nói xong, Trần Trường Sinh dẫn Ân Âm về phòng, phía sau còn mơ hồ nghe thấy tiếng mắng mỏ của Trần lão thái.
“Trần Trường Sinh, nếu có bản lĩnh thì đừng trở về, chết ở bên ngoài đi.”
“Mày là tên bạch nhãn lang, tiểu súc sinh, lão nương trước đây không nên sinh ra mày.”
“……”
Trở về phòng, Ân Âm mới phát hiện Trần Trường Sinh, người trước đây luôn mặt không cảm xúc, giờ đã đỏ hốc mắt, trên mặt đầy vẻ thống khổ.
Ân Âm cảm thấy xót xa, vội ôm lấy anh.
Trần Trường Sinh tựa đầu vào vai cô, như thể chỉ có vậy mới cảm nhận được sự ấm áp, sự ấm áp mà bị Trần lão thái làm lạnh lẽo.
Anh thống khổ nhắm mắt lại, lẩm bẩm: “Anh không hiểu, anh không hiểu, anh thua kém Trần Trường Bình ở điểm nào, rõ ràng nỗ lực làm việc để vượt qua Trần Trường Bình, tại sao bà ấy lại không thể yêu thương anh nhiều hơn một chút? Rõ ràng anh cũng là con trai của bà ấy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT