Có lẽ là do tiếng gọi của Ân Dương, Nghê Thường gần như đã mất hết sinh khí, ý thức mơ hồ nhưng lại chậm rãi mở mắt ra.  
“Gia...” Nàng khó nhọc thì thào.  
Ân Dương siết chặt tay nàng: “Thường nhi, nàng tỉnh rồi, cảm thấy thế nào?”  
Đôi môi nhợt nhạt của Nghê Thường khẽ mấp máy: “Con, con của chúng ta...”  
Ân Dương run rẩy đặt tay lên cái bụng cao vồng của nàng, trên đó lạnh lẽo vô cùng, dường như không còn cảm nhận được chút hơi ấm và nhịp đập nào.  
Trái tim hắn chợt lạnh buốt: “Thường nhi đừng sợ, con sẽ không sao đâu. Ta đã phái người đi mời Thái y, nàng và con sẽ không có việc gì.”  
“Thật đúng là tình thâm nghĩa trọng.” Giọng điệu Vệ Nhã tràn đầy ý mỉa mai, đôi mắt đầy lửa giận dữ, cảnh tượng trước mắt khiến nàng ta cảm thấy chói mắt vô cùng. Nàng ta chất vấn: “Ân Dương, chẳng lẽ ngươi quên ta mới là chính thê của ngươi sao?”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play