Ngón tay hắn lướt qua những vết sẹo, cảm giác thô ráp như chạm vào cát, chỉ trong thoáng chốc, Vệ Bàng như bị bỏng, vội vàng rụt tay lại.
Nhiều vết thương như vậy, có thể tưởng tượng ra máu thịt bầy nhầy lúc đó, chắc chắn rất đau đớn.
Hắn nhớ lại, khi còn nhỏ, tiểu cô nương rất thích làm đẹp, yêu thích mặc y phục đẹp, đeo trang sức lộng lẫy, ngồi trước gương, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của mình cười rạng rỡ.
Một tiểu cô nương yêu thích cái đẹp đến thế, mà lại bị hủy dung, làm sao nàng không đau đớn, làm sao nàng không buồn phiền.
Tất cả, đều là lỗi của hắn.
Nếu hắn không giao bọn họ cho Liễu Phiêu Phiêu chăm sóc, chân của Gia nhi sẽ không bị gãy, mặt của Nghi nhi sẽ không bị hủy, và nàng sẽ không phải gả cho kẻ ốm yếu như Ân Sách.
Trái tim Vệ Bàng như bị ai bóp nghẹt, hắn vô thức nắm lấy tóc mình, trong giây lát như người điên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play