Vệ Nghi khẽ liếc nhìn gương mặt tuấn mỹ như ngọc của Ân Sách, sau đó cúi đầu xuống.
Ân Sâch nâng khuôn mặt nàng lên bằng hai tay, nhẹ nhàng dỗ dành: “Nghi nhi, để ta nhìn nàng.”
Vệ Nghi lấy tay che mặt, lui về phía bên kia giường, kéo dài khoảng cách với Ân Sách, lắc đầu: “Không, biểu ca, nó rất xấu.”
Ân Sách tiến lại gần, bàn tay to lớn đặt lên bàn tay nhỏ nhắn của Vệ Nghi: “Nghi nhi, nàng đã quên rồi sao, bây giờ chúng ta đã là phu thê, phu thê là một thể, sao có chuyện ghét bỏ. Trước đây, khi ta trúng độc, nàng có từng ghét bỏ ta sắp chết không?”
Vệ Nghi vội vàng lắc đầu.
Đôi mày của Ân Sách nở nụ cười nhàn nhạt: “Vậy ta cũng vậy. Nghi nhi, đừng sợ, để ta xem.”
Vệ Nghi không còn kháng cự nữa, để cho Ân Sách gỡ tay nàng xuống, chỉ khi Ân Sách sắp tháo khăn che mặt của nàng, nàng mới nhắm mắt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT