Bà Hứa ra sức nháy mắt ra hiệu cho Hứa Chi Hành, nhưng anh làm ngơ.
Mùi nước hoa khó chịu từ người bên cạnh cứ xộc vào mũi, giọng nói dính dấp của người phụ nữ càng ngày càng gần, khiến anh vô cùng khó chịu.
Nếu không phải bữa ăn này là để mừng sinh nhật mẹ anh, Hứa Chi Hành đã muốn đứng dậy rời đi ngay lập tức.
Nhưng dù ngồi đây, trong lòng anh vẫn cảm thấy ấm ức và có một cảm giác bị lừa gạt.
"Anh Hứa, ăn chút cá đi, đây là món em làm ngon nhất, anh nếm thử xem có ngon không." Trần Vận Tình dùng đũa gắp một miếng cá bỏ vào bát của Hứa Chi Hành, trên mặt nở nụ cười mà cô ta tự cho là ngọt ngào.
Nhưng Hứa Chi Hành chẳng nhìn cô ta lấy một cái. Nhìn miếng cá trong bát, anh khẽ nhíu mày. Nếu không phải vì giữ lịch sự, anh đã gắp nó ra ngay, nhưng anh cũng không ăn.
Trần Vận Tình thấy hết cảnh này, có chút thất vọng. Cô ta lại dựa sát hơn về phía Hứa Chi Hành, nói: “Anh Hứa, không biết anh còn nhớ em không? Chúng ta từng là bạn học cấp ba.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT