"Bà nói câu này có ý gì?"
"Khả Khả, nếu con không giúp mẹ, mẹ sẽ tự mình đến đòi lại quyền nuôi con." Trần Vận Tình nói một cách nhẹ nhàng, nhưng lại như ném một quả bom, “Mẹ là mẹ ruột của con, con nói xem, nếu mẹ muốn đòi quyền nuôi con, tòa án có thể giao cho mẹ không? Khả năng là rất cao đó. Hơn nữa, cho dù không giành được quyền nuôi con, mẹ cũng có thể khiến cho gia đình con bất an. Mẹ muốn xem, nếu vì con mà nhà họ Hứa không yên ổn, thì liệu họ có còn thương con nữa không.”
Hứa Khả Khả tức giận đến mặt đỏ bừng: “Tòa án làm sao có thể giao tôi cho bà? Ngày trước bà đã bỏ rơi tôi, bà có tội bỏ rơi, bà không sợ bị cảnh sát bắt sao?”
Đó là điều mà cô đã tra cứu trên mạng sau khi gặp Trần Vận Tình. Cô biết rằng mẹ ruột của mình chắc chắn không phải là người tốt.
"Tội bỏ rơi?" Trần Vận Tình cười lớn, “Ai thấy được? Mẹ có thể nói với cảnh sát rằng con bị người khác bắt cóc, ai thấy được là mẹ đã bỏ rơi con, con có bằng chứng gì không?”
Mặt Hứa Khả Khả đỏ bừng, nắm chặt dây đeo cặp sách, vì dùng sức quá mạnh mà đầu ngón tay trắng bệch.
“Khả Khả, con hãy suy nghĩ kỹ đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT