“Vào đây với anh.”
Hứa Hoan Hoan không biết tại sao anh trai lại đưa cô vào phòng, nhưng cô vẫn đi theo.
Hứa Sở Văn nhớ lại cô bé tối qua, trốn sau ghế sofa nửa đêm khóc thầm vì sợ hãi, ngập ngừng một lúc, cuối cùng cậu nói: “Hoan Hoan, mẹ chắc đã nói với em về sự có mặt Khả Khả rồi đúng không? Khả Khả tuy là con nuôi, nhưng em ấy rất hiền lành và đơn thuần. Chuyện hôm qua, anh tin rằng em ấy không cố ý. Anh mong em đừng để bụng chuyện đó. Sau này, hai đứa sẽ là chị em, nên phải sống hòa thuận với nhau. Các em đều là em gái của anh, anh mong hai đứa sẽ yêu thương nhau.”
Biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ bé của Hứa Hoan Hoan thoáng ngạc nhiên. Cô không ngờ Hứa Sở Văn đưa cô vào phòng là để nói về chuyện của Hứa Khả Khả.
Hứa Sở Văn mím môi rồi bổ sung: “Khả Khả lớn lên trong trại trẻ mồ côi, tâm lý nhạy cảm, dễ cảm thấy bất an, nhưng em ấy là người rất tốt. Tuy hai đứa không có quan hệ huyết thống, nhưng anh hy vọng em thật lòng coi em ấy như em gái. Là chị, nếu có thể, sau này em hãy nhường nhịn em ấy, được không?”
Niềm vui trong lòng Hứa Hoan Hoan dần tan biến, thay vào đó là nỗi buồn. Cô đã nhận ra rằng anh trai gọi cô vào đây chủ yếu để nói về Hứa Khả Khả.
Anh trai... anh trai thực sự rất yêu quý Hứa Khả Khả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT