Chẳng qua người trúng đòn hiểm của “trường” hôm nay không chỉ có mình Tạ Ấn Tuyết.
Bởi vì đủ loại lý do, người hoàn thành bài tập lớp hôm nay nhận được hoa hồng chỉ có Vân Mỹ Trân, có người bỏ làm bài hai lần, không thể gom đủ năm bông hồng để tốt nghiệp, cho nên đêm nay, những suy nghĩ xuất hiện ngoài cửa sổ càng đặc sắc hơn.
Lưu Dực: “Đã hai ngày rồi mình không nhận được hoa hồng, có phải hết cơ hội vượt màn rồi không? Không… Vẫn còn, trong tay giáo viên còn bốn bông hoa hồng, nhưng phải lừa lấy thế nào đây?”
Nhìn đi, phân đoạn thú vị nhất của suy nghĩ ở đây: Không ai có thể khống chế lẫn giấu đi suy nghĩ sâu nhất trong lòng, bạn càng muốn lờ đi, nó lại càng trở thành chấp niệm trong lòng bạn.
Dù là suy nghĩ quang minh chính đại hay tính toán thâm sâu khó dò, chỉ cần đến đêm, mọi người đều sẽ biết.
Càng châm chọc hơn là Giang Mạt và Lưu Dực như hoàn toàn hoán đổi cho nhau, hiện giờ Giang Mạt chỉ biết sợ hãi lẩm bẩm như Lưu Dực lúc vừa tới: “Mình chịu không nổi nữa… Mình chỉ muốn về nhà…”
Tuy rằng Bùi Thanh Vanh đã đoán ra ẩn ý trong lớp học “chơi” nhưng chưa kịp thử vì tan học lại hối hận: “Nếu biết dù bị kéo vào phòng sẽ không chết, vậy chắc chắn mình phải đi mở cửa, cơ hội duy nhất không cần làm bài tập cứ vậy mất rồi, về sau mình phải cẩn thận hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT