Căn phòng nhỏ kia ở ngay bên sườn, không có cửa, chỉ có một tấm rèm xám mỏng khép hờ, trong phòng sáng đèn nhưng lại phản ra ánh đỏ, bởi vì bức tường bên trong được sơn đỏ.
Hà Mẫn vừa nói xong, mọi người lập tức thấy trong phòng có cái bóng đỏ lướt qua, sở dĩ nhìn không rõ là vì màu của nó hoà cùng màu tường xung quanh.
“Đệt?!” Hạ Duệ gào lên, hỏi mọi người: “Hình như ban nãy có thứ gì đó màu đỏ bay qua đúng không?”
Hàn Đông Ni nói: “… Hình như thế.”
Tạ Ấn Tuyết cũng nói: “Đúng vậy.”
So với câu trả lời đầy do dự khi bỏ thêm chữ “hình như” vào phía trước như Hàn Đông Ni, câu trả lời chỉ có hai chữ của Tạ Ấn Tuyết càng thêm chắc chắn.
Hề Xán ôm tay Nhan Văn Hách hỏi: “Là NPC người thật ư?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play