Kết quả sợ cái gì cái đó tới, Liêu Hâm Dương vừa nhảy lên thuyền đánh cá, hối thúc mọi người leo lên theo, đồng thời phát mái chèo cho mọi người, cây cối bên bờ bỗng có ánh đuốc sáng lên.
Trong đám người giơ đuốc có một gã đàn ông chỉ vào bọn họ hét lớn:
“Cụ Tiết mau xem đi, thấy tôi nói chưa?” Đó là giọng Cao Hòa: “Quả nhiên bọn họ muốn dẫn Dương Nhược Lan bỏ chạy!”
“Tốt lắm.” Khuôn mặt dưới ánh đuốc lập lòe của cụ Tiết vô cùng lạnh lẽo âm hiểm: “Tôi sẽ sai người đưa số tiền đã hứa cho cậu.”
Bọn họ thấy thế liền biết ngay nhất định hành tung của mình bị cái tên Cao Hòa đi lang thang cả ngày trong làng Phong Niên phát hiện, sau đó lén báo cho cụ Tiết, cụ Tiết và trưởng thôn Khánh Phong mới dẫn theo thôn dân chờ chực ở đây, chỉ chờ bọn họ chui đầu vào lưới.
“Các người định làm gì đấy?!” Trưởng thôn Khánh Phong đứng cạnh cụ Tiết lạnh lùng nói: “Tôi cho các người cơ hội cuối cùng, dẫn Dương Nhược Lan quay lại đây, đêm nay diễn kịch cho xong, chúng tôi sẽ bỏ qua lỗi lầm của các người, bằng không đừng trách chúng tôi không nương tay.”
“Đừng quan tâm tới ông ta.” Liễu Bất Hoa lập tức nhảy lên thuyền, nắm mái chèo nói: “Chúng ta đi mau, bọn chúng chỉ đang thùng rỗng kêu to mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play