“Loạt… soạt…”
Tiếng sột soạt kéo dài vang từng đợt bên tai Tiêu Như Thi khiến cô dần tỉnh lại, cũng khiến cô chắc chắn —— Bây giờ trong phòng có người đang đi lại.
Từ đi vào cửa đến bên cửa sổ, lại từ cửa sổ chầm chậm đi tới gần giường.
Lúc tiếng bước chân dừng lại bên giường, nhịp tim Tiêu Như Thi cũng gần như dừng lại, cô run rẩy mở mắt, tuy hiện tại chỉ có khoảng không tối tăm nhưng cũng có thể nhìn thấy hình dáng của đồ đạc trong phòng.
Vì vậy Tiêu Như Thi quay lại nhìn bên tay phải mình, tiếng bước chân dừng lại ở đây, nhưng may mắn là không có “người”.
Tiêu Như Thi thoáng nhẹ nhõm, phát hiện người mình đầy mồ hôi, áo ngủ lành lạnh ẩm ướt dán lên người rất khó chịu nên muốn đổi sang đồ khô, thế nhưng đèn ngủ lại ở bên phía Tô Khiêm, vì thế Tiêu Như Thi quay mặt vào bên trong, gọi Tô Khiêm với cái bóng hình người kia: “Mình ơi, mở đèn giúp em.”
Đầu bên kia giường quá im lặng, Tiêu Như Thi tưởng anh ta không nghe thấy, há miệng định gọi tiếp, chợt phát hiện sự bất thường —— Quá im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play